Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2019

Tất cả mọi thứ đều đến từ sự nỗ lực

Đừng bao giờ ghen ăn tức ở với những người  thành công và phán câu dựa vào may mắn nên họ mới có được những thứ họ muốn. Tất cả  mọi thứ đều phải bỏ công sức thì mới có thành quả. Nếu không làm thì sao có may mắn?

Hậu quả của sự thiếu cẩn thận

Hôm nay tôi quyết định làm 1 điều điên rồ để thách thức bản thân mình 1 lần. Tôi năm nay cũng 14 tuổi rồi nên tôi muốn thử sức đi bộ 30km để rèn sức chịu đựng của mình. Trên đường đi vì tôi không để ý vật xung quanh nên đã đâm phải một cái cây.May cho tôi vì chỉ bì trầy xước nhẹ chứ không ảnh hướng tới bên mắt trái. Tôi  muốn nói rằng các bạn hãy đặt sự an toàn  lên hàng đầu để bảo toàn tính mạng. Nếu không cẩn thận như tôi thì ai cũng có thể gặp tai nạn không đáng có. Thanks god because my left eyes are still okay:)

Diary/week 7/4/2019

Oh my god! I can not believe this is the final week of term 2! Why do time flies so fast? Why can't we work fast like it? To be honest, no one is able to slow down the time because it's imposible, nothing can explain why it is imposible so everyone should use their time effectively. Term 2 was pretty exciting and i payed a lot of hard work to achieve some goals for myself. But i don't really like the english topic of term 2 that we've been learning for 2 months and i think i haven't gained anything. So basically, we had to learn about Romeo and Juliet, a tragedy of a young couples of two families Capulet and Montague. In my opinion, it was such a waste of my time to learn about Romeo and Juliet. However, term 2 was a memorable period of time in my life because i have relised lots of positive thing, i wondered about many things to find a good solution to solve it wisely. I started to write and post stuffs on my blog since last month and i am been trying to consider i

Rap to dizzz

T mặc áo rách mà t học được điểm mười M mặc gu chì m lại ăn trứng ngỗng T đi chân đất nhưng cuộc đời t tươi cười M đi giày vàng mà cái đầu m trống không T ăn cơm rau mà body tao lớn M ăn mĩ vị mà 3 mét bẻ đôi T đi xe đạp tập luyện để cho khỏe M ngồi ô tô nhõng nhẽo như em bé Bày đặt đú đởn ăn chơi và nghịch phá Ở nhà mày không thèm nghe lời mẹ cha Sống như thiu thân suốt ngày mày la cà Đi đêm thì sẽ có ngày mày gặp ma Đếm tiền m tiêu là phải dùng đơn vị tỷ Độ chơi của m Khá Bảnh còn chịu thua M tưởng phê pha giúp m thành thi sỹ? Sự ngu của mày là thật chứ không phải đùa! Người ta nói dai sẽ là lời nói dại M sủa lắm vậy mà chẳng bao giờ mày thấy sai Người ta đi làm việc một cách miệt mài Còn m chỉ ngồi bốc lịch đến mãi mãi T là con ngoan trò giỏi của Bác Hồ Ko cần quan hệ cũng đếch cần tiền tài Ngay thẳng t được hoan nghênh giữa ban ngày Chẳng ai như mày sống mà cứ phải áy náy Con ông cháu cha là hiểm hoạ của xã hội Đồng tiền dơ bẩn nâng đỡ m ngày đ

Mẩu chuyện hay được nhặt trong đời thường/#1

Trong một cửa hàng nhỏ, khi mọi người đang xếp hàng để thanh toán thì bỗng nhiên có một cô gái thản nhiên chen vô hàng.Ngay lập tức mọi người trong hàng đều phản ứng một cách gay gắt nhưng cô gái vẫn nhất quyết không ra khỏi hàng và xếp hàng nghiêm túc. Một lúc  người đàn ông đeo bịt mặt đứng sau bỏ đi sau một hồi loay hoay tìm cách móc túi một cô gái. Nhưng dường như ý định của kẻ móc túi không thực hiện được vì cô gái mà mọi người coi là vô ý thức kia đã chủ động chen vô giữa tên móc túi và người bị hại để giúp cô gái ấy. Trong đời có nhiều lúc bạn trông thấy chướng mắt nhưng có thể bạn sẽ không biết ý nghĩa thật sự của những hành động đó nên đừng vội vàng đánh giá hành động ai đó mà hãy quan sát kĩ càng trước khi đánh giá một thứ gì đó.

Cuộc sống lộn xộn

Câu đầu tiên tôi muốn hỏi mọi người rằng 5000 VND có phải là một số tiền quá lớn, lớn đến nỗi đánh mất tình người của chúng ta? Dẫu biết cuộc sống là một cuộc đua khắc nghiệt giữa con người và sẽ không có hồi kết nhưng đừng vì những ganh đua mà đánh mất sự tôn trọng tối thiểu đối với người khác. Tôi sẽ kể với bạn một câu chuyện đời thực giữa một người lái xe buýt và một người dân. Một cuộc cãi vã đã xảy ra ngay trên chiếc xe buýt chỉ vì tấm vé xe 5000 VND. Vấn đề xảy ra vì người phụ nữ kia đã quyết định không trả 5000 VND để mua vé cho con cô ta dù em bé đó đã cao trên 1m3(theo quy định của nhà nước thì trẻ em cao trên 1m3 là phải mua 1 vé riêng), người tài xế đã nhắc nhở người phụ nữ phải mua vé vì theo quy tắc đi xe buýt thì bắt buộc phải có vé nhưng cô ta đã không chịu bỏ tiền ra mà còn dùng những lời lẽ không hay đối với người tài xế nên cãi vã đã xảy ra và làm mất trật tự trên xe. Điều tôi muốn đề cập tới mọi người là dân trí, ý thức người Việt Nam đang trên đà xuống dốc, tính cộn

Ước mơ xa vời

Em là giấc mơ không thể nào vươn tới Nhìn mặt đôi ta em không thèm buông lời Tình cảm em vay mà em lại ko trả Cho dù mắt ướt giọt lệ kia đang rơi Cuộc đời có khói thì chắc mới có lửa Châm ngôn a viết không bao giờ là xưa Nhắm mắt thả sầu dẫu biết đang bị lừa Yêu em bất chấp cho dù em không ưa Và anh đã sống mà không cần lí trí Tình cảm anh trao anh không sợ thị phi Đường vào tim em sao lại phải thu phí Bao nhiêu thử thách còn khó hơn cả thi Mật ngọt đọng lại trên nụ cười em duyên Cuộc sống bấp bênh như đang ở trên thuyền Tâm tư anh đây không phải để tuyên truyền Giọng em trong trẻo cứ ngỡ là vành khuyên

Bài rap về cuộc đời

Và đây là một đoạn rap nói về cuộc đời Mọi người sẽ phải thốt lên một câu trời ơi Cuộc sống bon chen ko cho sự chờ đợi Ko dành cho những kẻ nằm mơ xa vời Lăn lội đường phố cũng chỉ vì miếng cơm Hạ thấp danh dự cũng chỉ vì miếng thơm Vòng xoáy tiền bạc sẽ không chừa một ai Đơn giản là vì cho vay là phải có lãi  Cuộc đời là ván bài có một mà không hai Đứa nào thắng lớn chắc chắn phải có tài Thằng nào chậm chân rồi cũng bị đào thải Câu nói các cụ chỉ đúng chứ không sai Ngày tháng trôi qua không để lại của cải Quy luật đơn giản có qua là có lại Đừng vì nông nổi mà đánh mất tương lai Đừng để quá khứ chèn lấp cả ngày mai Tiền bạc là một thứ phù du Đừng chê ai thiếu khi mình có đầy đủ Đừng coi nó lớn làm ánh mắt mày như mù Có khi trong túi mày không còn một xu  Chưa ra cuộc sống thì m sẽ chưa thấm Khúc nhạc t viết sẽ có lúc thăng trầm Nhiều đêm t chỉ cần một chiếc chăn ấm Sống trong xã hội này một cách âm thầm Con cãi cha mẹ là trăm đường con hư Còn trong bao b

Đừng để sự tiêu cực chiếm lấy bản thân chúng ta

Trước tiên tôi muốn giới thiệu một tí về bản thân và cuộc sống của mình. Tôi tên là Nguyễn Lê Minh Đức, hiện đang sinh sống và học tập tại Thành Phố Hồ Chí Minh và theo học tại trường quốc tế BVIS còn được biết là trường quốc tế Anh Việt. Năm nay tôi 14 tuổi, là con trai thứ 2 trong một gia đình có kinh tế ổn định nên cuộc sống khá dễ chịu và thoải mái. Niềm đam mê tôi theo đuổi chính là bóng đá và âm nhạc. Âm nhạc là một điều kì diệu, những khúc nhạc đưa con người chúng ta vào một thế giới tách biệt với cuộc sống xô bồ, bon chen, thả hồn vào những giai điệu trầm bổng và những thanh âm mang đậm dấu ấn cảm xúc. Từ bé tới lớn, tôi chưa một lần trải sự đời , chưa phải lo miếng cơm manh áo, chưa hiểu được định nghĩa cuộc sống là gì. Tôi chỉ biết sống cho bản thân mình khi được bố mẹ chở che, tính cách ích kỉ, mè nheo đòi hỏi mọi người phải chiều lòng mình một cách quá đáng. Nhưng rồi thời gian cũng sẽ trôi qua, ai đó trong số chúng ta rồi cũng sẽ lớn lên và thay đổi hoàn thiện bản thân mì

Một hành động nhỏ, một sự thay đổi lớn!

Một câu chuyện đời thật mang một giá trị nhân văn cao dù chỉ xuất phát từ một hành động nhỏ. Từ lúc tôi viết bài luận để kêu gọi mọi người với mục đích hãy sử dụng ít những sản phẩm là từ nhựa và lên án thói quen vứt rác bừa bãi của con người, tôi đã nói không với túi ni lông và nghiêm cấm bản thân mình vứt rác vô ý thức. Nhưng điều đó chỉ dừng lại ở mức bản thân mình không xả rác bừa bãi chứ tôi chưa có ý thức nhặt rác trên đường bất kì lúc nào nên tôi đã thấy rất ý nghĩa khi thấy một bác bảo vệ ở khu tôi sống cúi người xuống nhặt mẩu rác mà tôi đã không hề quan tâm để nhặt lên. Khi đó tôi cảm thấy mình hơi vô tâm khi nói được nhưng vẫn chưa làm được. Vốn dĩ chỉ là một bác bảo vệ bình thường, nhưng một hành động nhỏ của mình có thể lay động suy nghĩ của người khác, bằng một hành động cụ thể là tự tay mình nhặt rác đã truyền cảm hứng và cho tôi bài học giữ vệ sinh môi trường một cách kỷ luật hơn. Mỗi bản thân chúng ta không thể thay đổi cái trái đất to lớn này nhưng đủ sức để thay đổi

Diary/week 1/4/2019

There are lots of things that i really want to tell about this week. First, i got the biology test back but the result wasn't like what i've expected and it was just 70%. The reason why the score was just 70% instead of 80,90 or above 90 percent is because i decided to not revise this time to see what would happen if i don't revise anything. On the other hand, it was a sensible choice because it has shown me the consequence of not revising before test. However, my week didn't end with biology test result. Instead of being regrreted i had live lunch at school and this time i decided to perform. To be able to perfom a mashup with Dori, we have had praticed a whole week before live lunch. At first, it was very embarrasing to stood infront of many people and sang confidently but then i told myself that the effort that i had spent practicing every lunch time and after school is way more important than the shyness on the stage so i held the mic and started to sing and rap.

Cỏ úa

Cỏ úa   Lên 17 tôi xa quê đi nghĩa vụ Trong lòng man mác nỗi nhớ xưa Gốc bàng đầu đình bao năm đợi Mong ngóng ngày về đêm thăng hoa Đường anh hành quân dài thăm thẳm Cứ ngỡ đường vào trái tim em  Lên Pác Pó, vượt cả Trường Sơn Anh đi mở đường cho tương tai mới Ai ngờ đất nước ta lâm nguy! Bom dội đạn réo giữa núi rừng Nay anh sống trong nỗi tuyệt vọng Nghe lòng hiu quạnh nơi u mê Thanh xuân gắn bó cùng cây súng Tuổi trẻ kìm hãm thiếu màu xanh Tâm hồn phất phảng nơi tiền tuyến Mường tượng trong ta bóng quê nhà Bao nhiêu mùa xuân bên những người đồng chí Những dòng tâm tư anh bày tỏ qua bức thư Mong mẹ già em nhỏ an tâm sống Anh nơi này được tổ quốc ghi công Bóng hình ấy dần trôi vào dĩ vãng Tuổi trẻ dang dở vì chiến tranh Em đợi chờ mòn mỏi trong vô vọng Lên xe hoa lúc nào anh chẳng hay! Eddie( Minh Đức)